In order to ensure the highest quality of our services, we use small files called cookies. When using our website, the cookie files are downloaded onto your device. You can change the settings of your browser at any time. In addition, your use of our website is tantamount to your consent to the processing of your personal data provided by electronic means.
Back

Tuyên bố của Bộ Ngoại Giao về 10 lời nói dối của Tổng thống Vladimir Putin về Ba Lan và Ukraine chưa được Tucker Carlson đính chính (phỏng vấn ngày 8 tháng 2 năm 2024)

15.02.2024

Budynek MSZ

1. Ba Lan hợp tác/cộng tác với nước Đức của Hitler.


Trước Thế chiến thứ hai, chính sách ngoại giao của Ba Lan là cố gắng giữ mối quan hệ láng giềng tốt đẹp với Đức. Việc Ba Lan tham gia bất kỳ hình thức liên minh quân sự nào với Hitler là điều không thể xảy ra. Trong giai đoạn giữa Thế chiến thứ nhất và thứ hai, Ba Lan nằm giữa hai nước láng giềng hung hãn: Đức và Nga, cả hai nước này trên thực tế đều không công nhận quyền có một nhà nước độc lập của quốc gia Ba Lan. Năm 1934, tại Berlin, tuyên bố không xâm lược Đức-Ba Lan đã được ký kết, nhằm đảm bảo giải quyết tranh chấp bằng biện pháp hòa bình. Thậm chí trước đó, vào năm 1932, một hiệp ước không xâm lược tương tự đã được ký kết với Liên Xô.


2. Chính người Ba Lan đã buộc Hitler phát động Thế chiến thứ hai để chống lại họ. Tại sao cuộc chiến lại bắt đầu vào ngày 1 tháng 9 năm 1939 tại Ba Lan? Họ không hề có ý định hợp tác. Hitler không thể làm gì khác ngoài việc bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình với Ba Lan.


Nước Cộng hòa Ba Lan Đệ nhị đã bác bỏ các tuyên bố của Hitler cũng như đề xuất của ông ta về việc tham gia liên minh Ba Lan-Đức chống lại Liên Xô. Chính nước Đức của Hitler và chính quyền Liên Xô đã ký một thỏa thuận chống lại Ba Lan vào ngày 23 tháng 8 năm 1939 (còn gọi là Hiệp ước Molotov-Ribbentrop), cho phép Đức tấn công Ba Lan vào ngày 1 tháng 9 năm 1939. Nước Nga Xô viết và nước Đức của Hitler đã hợp tác để thông đồng với nhau cho đến tháng 6 năm 1941.


3. Ba Lan trở thành nạn nhân của các chính sách mà nước này đã theo đuổi chống lại Tiệp Khắc, vì theo Hiệp ước Molotov-Ribbentrop nổi tiếng, một phần lãnh thổ đó, bao gồm cả miền tây Ukraine, sẽ được trao cho Nga.


Ba Lan không liên quan cũng như không tham gia Thỏa thuận Munich (30 tháng 9 năm 1938), vốn hạn chế nghiêm trọng chủ quyền của Tiệp Khắc. Yêu cầu của Ba Lan đối với Trans-Olza (Zaolzie) được đưa ra sau khi Hiệp định Munich được ký kết.


4. Như vậy Nga, lúc đó được gọi là Liên Xô, đã giành lại được những vùng đất lịch sử của mình.


Liên Xô chiếm giữ các vùng lãnh thổ phía đông của nước Cộng hòa Đệ nhị do hậu quả của cuộc xâm lược vũ trang (17 tháng 9 năm 1939) vào thời điểm Ba Lan đang chống lại cuộc xâm lược của Đức. Đó là một cú đâm sau lưng đối với nhà nước Ba Lan. Liên Xô đã gian lận cái gọi là cuộc trưng cầu dân ý ở vùng biên giới Ba Lan và tiến hành chúng trong bầu không khí khủng bố. Lviv và các tỉnh Lviv và Stanisławów (miền Tây Ukraina ngày nay) khi đó chưa bao giờ là một phần của Đế quốc Nga. Vùng Vilnius cũng không phải là một phần lịch sử của Nga.


5. Ukraine trên thực tế là một nhà nước nhân tạo do Lenin và Stalin tạo ra.


Ukraine ngày nay là một nhà nước có được nhờ phong trào dân tộc của Ukraine. Những người Bolshevik không thành lập ra nó mà chỉ xâm chiếm một phần của nó để thành lập một trong những nước cộng hòa thuộc Liên Xô. Ukraine được tạo ra do ý muốn của chính người dân Ukraine.


6. Tả ngạn sông Dnieper, trong đó có Kyiv, là vùng đất lịch sử của Nga.


Kyiv là thủ đô lịch sử của Ruthenia và vào thời điểm đó Moscow chưa tồn tại. Năm 1991, Ukraine trở thành một quốc gia độc lập với đường biên giới được quốc tế công nhận.


7. Ý tưởng coi người Ukraina là một quốc gia riêng biệt nổi lên ở Ba Lan.


Quá trình tự xác định người Ukraine là một nhóm dân tộc riêng biệt diễn ra song song với các quá trình tương tự ở châu Âu thế kỷ 19. Không ai “phát minh ra” quốc gia Ukraine.


8. Các căn cứ của NATO đã được thiết lập trên lãnh thổ Ukraine.


Không có căn cứ nào của NATO trên lãnh thổ Ukraine.


9. Hai cuộc đảo chính đã được thực hiện ở Ukraine nhằm cắt đứt quan hệ với Nga một cách giả tạo.


Trong cuộc Cách mạng Cam, người dân Ukraine từ chối chấp nhận gian lận bầu cử. Việc tổ chức một vòng bỏ phiếu khác đã cho phép Tổng thống Viktor Yushchenko đắc cử, người thực sự đã giành được đa số phiếu. Sau Cách mạng Nhân phẩm, Tổng thống Petro Poroshenko đã giành chiến thắng một cách dân chủ trong cuộc bầu cử tổng thống.


10. Năm 2014, Moscow buộc phải bảo vệ Crimea vì Crimea đang gặp nguy hiểm.


Không có mối đe dọa nào đối với Crimea vào năm 2014. Cách mạng Nhân phẩm đã dẫn đến sự thay đổi quyền lực một cách hòa bình thông qua các cuộc bầu cử dân chủ. Chính “những người xanh nhỏ bé” Nga xuất hiện ở Crimea nhằm gây bất ổn tình hình Ukraine.

{"register":{"columns":[]}}